Công ty này đối xử với em đúng là quá thoải mái.

Dương Minh cười nói.

"Đại ca, em cùng bọn họ có sinh ý mà."

Hoàng Nhạc Nhạc đáp lại:

"Đúng rồi. Mấy sòng bạc ở Ma Cao và mấy công ty ở Singapore, toàn bộ đều do em sở hữu đấy. Đây là ý của đại ca. Mặc dù để người nhà kinh doanh hộ, nhưng toàn bộ lợi nhuận đều thuộc về em."

Dương Minh gật gật đầu, xem ra người nhà Hoàng gia không vì sự nghiệp hiện tại mà váng đầu hay sinh ra kiêu ngạo, họ vẫn hiểu rõ ai đã giúp Hoàng gia phát triển như ngày hôm nay. (B: Ý câu này là dựa vào em Nhạc. Nhà vợ nó mà thế đấy.)

"Cha em đang suy nghĩ, quyết định chuyển ba phần sản nghiệp cho em."

Hoàng Nhạc Nhạc tiếp tục nói:

"Mà đại ca trước đây chỉ có một phần thôi."

"Nga?"

Dương Minh không ngờ Hoàng lão lại có ý định chuyển ba phần cho Nhạc Nhạc:

"Rồi đại ca của em có ý kiến gì không?"

"Tất nhiên là tán thành."

Hoàng Nhạc Nhạc gật gật đầu:

"Đại ca nói, chỉ cần em vui vẻ là tốt."

"Ha ha."

Dương Minh cười cười:

"Cho thì em cứ giữ lấy đi."

"Ân."

Hoàng Nhạc Nhạc vốn đang do dự, nhưng Dương Minh đã nói như vậy, nàng chắc chắn sẽ đồng ý.

------------------------------

Hành khách bắt đầu lục tục lên máy bay, khoang hạng nhất cũng có vài người đi vào nhưng vẫn chưa đầy đủ. Trong nhiều tình huống, khoang hạng nhất còn trống vài chỗ.

Thấy một nữ tiếp viên đang cùng hành khách tán gẫu, trò chuyện vui vẻ, đa số khách nhân đều nhìn thấy nhưng nhắm mắt làm ngơ, không hề kinh ngạc hay lấy làm quái lạ. Loại tình huống "công tử tán tỉnh nữ tiếp viên hàng không ngay trên phi cơ" xảy ra thường xuyên như cơm bữa, nên không ai để ý đặc biệt.

------------------------------

Trương Cung Bảo là phi công dự bị, trong nhà cũng có chút bối cảnh, dựa vào quan hệ mới tới công ty hàng không làm việc. Thường ngày tương đối nhàn nhã, khi làm việc, len lén đùa giỡn, trêu chọc các nữ tiếp viên hàng không là chuyện thường ngày.

Dù biết vậy, nhưng cơ trưởng vẫn phải giả vờ như không biết, vì hắn có quan hệ với Tổng công ty, nên phải mắt nhắm mắt mở với những hành vi vô kỷ luật đó.

Trương Cung Bảo hay đùa giỡn nữ tiếp viên, nhưng có một số người xem trọng gia thế của hắn, vì hư vinh nên qua lại, lợi dụng hắn. Những người con gái kia được Trương Bảo theo đuổi một thời gian thì bị bỏ rơi; dù sao hắn chỉ chơi đùa chút cho vui, chơi chán thì bỏ, không cần phải thật lòng.

Nhưng khi hắn nhìn thấy Hoàng Nhạc Nhạc, mọi chuyện liền thay đổi. Hắn lập tức coi nàng là mục tiêu của mình, bắt đầu theo đuổi, tấn công mãnh liệt. Tuy nhiên, Hoàng Nhạc Nhạc xem thường hắn, với sự theo đuổi của hắn vẫn giữ thái độ hờ hững, như không thấy, tặng hoa thì không nhận, mời ăn thì trực tiếp từ chối.

Vốn định, Trương Cung Bảo nghĩ "có nên dùng chút lực lượng hay không?", nhưng sau khi điều tra gia thế của Hoàng Nhạc Nhạc, hắn càng kinh ngạc – ca ca của nàng cùng lão tổng có quan hệ vô cùng tốt. Mặc dù nhà hắn cũng có bối cảnh, nhưng đối mặt với người phụ nữ có gia thế như vậy thì không thể dùng sức mạnh, làm thế chỉ làm mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn, thậm chí dẫn đến xung đột giữa hai đại gia tộc!

Vì vậy, Trương Cung Bảo quyết định chọn phương thức "kiên cường theo đuổi", từ từ khiến Hoàng Nhạc Nhạc động lòng. Hắn tin rằng, mỗi ngày cùng nhau đi chung trên cùng một phi cơ, lâu ngày chắc chắn sẽ nảy sinh tình cảm.

------------------------------------------

Hôm nay, Trương Cung Bảo cũng đi chung chuyến bay với Hoàng Nhạc Nhạc. Thực ra, hắn đã mua chuộc người trong công ty, bố trí để bản thân cùng Nhạc Nhạc cùng chuyến. Nhạc Nhạc bay chuyến nào, hắn bay chuyến đó.

Tất nhiên, hắn sẽ không để lộ ý định của mình mà giả vờ như "chỉ là trùng hợp."

Trong khoảng thời gian này, Trương Cung Bảo đã len lén điều tra một chút về gia thế của Hoàng gia, sau đó càng giật mình hơn! Hoàng gia nổi tiếng là phú hào ở Singapore, có rất nhiều sản nghiệp trên thế giới, đặc biệt là khoáng sản ở Bắc Phi thu về rất nhiều tiền!

Vậy là nàng là thiên kim đại tiểu thư, nếu có thể theo đuổi thành công, đây chính là một chậu châu báu. Không chỉ lợi cho riêng hắn, mà gia tộc cũng sẽ được lợi.

Nghĩ vậy, hắn càng thêm hưng phấn, quyết tâm theo đuổi Hoàng Nhạc Nhạc mãnh liệt hơn.

Thường ngày, Trương Cung Bảo đi tới khoang hạng nhất. Trên máy bay, việc Hoàng Nhạc Nhạc làm hầu như rất ít, hầu như không có ai yêu cầu nàng làm gì, điều này rất phù hợp với hình tượng của một đại thiếu gia như hắn.

Nhờ vậy, hắn có nhiều cơ hội tiếp cận hơn, vì nàng cũng không quá bận rộn.

"Nhạc Nhạc..."

Trương Cung Bảo tiến vào khoang hạng nhất, vừa đi vừa gọi tên Hoàng Nhạc Nhạc. Nhưng khi thấy nàng đang ngồi cùng một hành khách, trò chuyện rất vui vẻ, sắc mặt hắn thoáng đổi, trở nên khó chịu!

Trong khoang hạng nhất, khách nhân kéo tiếp viên nói chuyện phiếm là chuyện bình thường, các công tử giàu có thường xuyên làm vậy, Trương Cung Bảo cũng không lạ. Nhưng hôm nay, đối tượng lại là Hoàng Nhạc Nhạc, sao hắn có thể không nổi giận?

Hắn nghiêm mặt tiến lại:

"Nhạc Nhạc, đang trong giờ làm việc sao ngươi lại ngồi nói chuyện phiếm? Lát nữa cơ trưởng thấy thì sao?"

Dương Minh nhướng mày, hơi ngoài ý muốn nhìn Trương Cung Bảo – không rõ hắn xuất hiện từ đâu, nhưng rõ ràng người này không phải loại người hảo tâm nhắc nhở, mà qua biểu hiện của hắn, nhất định có ý đồ khác.

Hoàng Nhạc Nhạc cau mày, bất đắc dĩ không để ý tới hắn, tiếp tục ngồi bên cạnh Dương Minh.

"Nhạc Nhạc, ngươi không nghe thấy sao?"

Trương Bảo nhíu mày, trong lòng có chút chua xót. Mẹ nó, dù gì mình cũng là người có gia thế, Nhạc Nhạc đã không cho mình mặt mũi, thì thôi, nhưng giờ lại đang trò chuyện với một khách nhân, đây là ý gì?

"Vị hành khách này, thật sự xin lỗi, công ty chúng tôi có quy định: 'Nhân viên không được nói chuyện phiếm với hành khách'."

Trương Bảo nghĩ thầm – Mình bắt chuyện với vị hành khách này, chắc chắn hắn sẽ từ bỏ, vì hắn muốn tán tỉnh nữ tiếp viên, chuyện này mà bị phát hiện thì mặt mũi của hắn sẽ mất.

"Ai quy định? Là ngươi quy định hả?"

Dương Minh bực bội, đến giờ vẫn nhận ra ý đồ của Trương Cung Bảo – nhìn bộ dạng hắn rõ ràng là có ý với Nhạc Nhạc, thấy mình và nàng ngồi cùng nhau nói chuyện, sao hắn có thể không bực?

"Tiên sinh, đây là quy định của công ty hàng không chúng tôi. Ngài không muốn nàng bị trừ thưởng vì chuyện nói chuyện này chứ?"

Dù kiêu ngạo, Trương Cung Bảo cũng không dám tùy tiện đắc tội hành khách khoang hạng nhất. Một khi bị trách móc, dù có quan hệ, cũng rước họa vào thân.

"Tiền thưởng? Khấu trừ bao nhiêu? Ta trả cho nàng, không cần ngươi lo."

Dương Minh phất tay, ý bảo hắn rời đi.

Trương Cung Bảo ngẩn người, không ngờ Dương Minh lại cứng rắn như vậy – hành khách bình thường, nói chuyện mấy câu là xong, còn hắn thì giữ vẻ mặt như vậy – đúng là làm hắn tức điên:

"Ngươi đang trên phi cơ mà không tuân thủ quy định, chúng ta có quyền mời ngươi xuống."

"Nga? Chờ ngươi có quyền đó rồi hãy nói sau."

Dương Minh không thèm để ý, coi như chuyện nhỏ. Người này nói câu này như thể đang đùa, chẳng đáng để để tâm.

"Ngươi..."

Trương Bảo cảm thấy xấu hổ, đúng là hắn không có quyền mời khách xuống máy bay. Không có sự đồng ý của cơ trưởng, ai dám mời hành khách khoang hạng nhất xuống?

Tóm tắt:

Dương Minh và Hoàng Nhạc Nhạc có cuộc trò chuyện vui vẻ trên máy bay, nhưng bị Trương Cung Bảo - một phi công có ý định theo đuổi Nhạc Nhạc, can thiệp. Trương định dùng quy định công ty để chia rẽ, nhưng Dương Minh phản ứng mạnh mẽ. Tình huống căng thẳng diễn ra giữa sự theo đuổi và bảo vệ, phản ánh những mâu thuẫn về địa vị và tình cảm trong môi trường hàng không.