Dịch + Biên: Phong Lăng
"Hảo! Ngươi đã khăng khăng như thế, thì đừng trách ta không nhắc nhở. Chút nữa nếu có nhân viên bảo vệ mời ngươi xuống, chậm trễ lộ trình của ngươi, ta sẽ không chịu trách nhiệm!"
Trương Cung Bảo để lại một câu nhắc nhở, liền tức giận xoay đít bỏ đi. Trong lòng đang cân nhắc xem nên giáo huấn tên này như thế nào!
Thật sự không hiểu Hoàng Nhạc Nhạc nghĩ gì, cư nhiên lại trò chuyện cùng một tên hành khách. Chẳng lẽ hắn có điểm gì đặc biệt sao?
-------------------
Việc mời Dương Minh xuống máy bay, trong tình huống bình thường, là việc không thể xảy ra nếu không có lý do xác đáng.
Nhờ cơ trưởng mời Dương Minh xuống, về căn bản là không khả thi. Rốt cuộc, chỉ còn cách tự mình nghĩ biện pháp. Tốt nhất là khiến hắn có hành động quá khích rồi gây rối, để mình có lý do nhân viên bảo vệ mời hắn xuống.
Nghĩ tới đây, Trương Cung Bảo liền quyết định hành động. Trong lúc dọn đồ uống bồi khách, anh sẽ làm bộ như vô ý rồi đổ trà hoặc đồ uống lên người Dương Minh. Nếu Dương Minh tức giận muốn đánh người, như vậy sẽ thuận lợi để anh chụp mũ "người có thành phần nguy hiểm," khiến bảo vệ bắt xuống. Dù lý do này hơi giả tạo, nhưng cũng là việc có thực, nghĩ chắc chắn bảo vệ cũng sẽ gây thể diện cho anh, công ty cũng không truy cứu trách nhiệm.
Còn nếu Dương Minh là một tên nhu nhược, không dám tức giận, thì cứ cung cấp cho hắn một lời giải thích, không thiệt gì hết. Xin lỗi xong, tối đa là bồi thường một bộ quần áo, cũng chẳng làm tổn hại gì. Đối với Trương Cung Bảo, một công tử đại gia, thì việc này quá dễ dàng. Tiền thì nhiều, chẳng cần quá bận tâm.
Phải làm cho cả người hắn ướt sũng, khiến hắn bị bỏng, khó chịu. Phải chạy vào toilet, dày vò hắn!
Nếu Dương Minh chọn cách làm một tên nhu nhược, Trương Cung Bảo cũng không buông tha. Một lần rồi lại một lần, cứ giả vờ "không cẩn thận," đổ trà nóng hoặc thức ăn nóng vào người Dương Minh. Trà đã hết, thì dùng mì sợi hay hộp cơm. Cho hắn là Nê Bồ Tát, có chút khả năng của đất thử xem, xem hắn có nổi điên lên hay không!
Nghĩ đến đây, trên mặt Trương Cung Bảo lộ ra nụ cười tà ác. Đấu với ta, ngươi còn non lắm! Suy nghĩ tới bản thân, Trương Cung Bảo từng là bá chủ một phương, trong trường học là tiểu bá vương, sân trường là lão đại. Hừ! Cùng ta tranh nữ nhân, xem ta xử lý ngươi như thế nào.
Vì thế, Trương Cung Bảo giả bộ như không có việc gì, đi về phía khoang phổ thông bên kia...
-------------------------------------
"Trương Cung Bảo này theo đuổi em sao?"
Sau khi Trương Cung Bảo đi rồi, Dương Minh hỏi Hoàng Nhạc Nhạc.
"Ân, hắn kém anh quá xa."
Hoàng Nhạc Nhạc luôn thích nói thật.
"Úi chà, vậy nếu hắn hơn anh, em có đồng ý không?"
Dương Minh nghe vậy, không khỏi vui vẻ hơn hẳn, cười hỏi.
"Không có khả năng."
Hoàng Nhạc Nhạc lắc đầu:
"Trong mắt của em, không ai bằng anh."
"Ha ha..."
Dương Minh thích nói chuyện cùng Hoàng Nhạc Nhạc, vì cô ấy khiến mình vui vẻ, đúng như tên gọi của nàng, thật sự rất thoải mái.
Dương Minh ngẫm lại, vẫn còn chút buồn bực:
"Nếu không thích hắn, thì em nói chuyện với đại ca của em, cho hắn biến đi là xong."
"Trong nhà hắn hình như cũng có mối quan hệ nào đó."
Hoàng Nhạc Nhạc nghĩ một chút:
"Hình như trước đây hắn từng khoe, còn em thì không nhớ rõ. Có thể là trong nhà hắn cũng rất lợi hại, hơn nữa có thân thích ở công ty hàng không."
"Nguyên lai cũng là công tử có bối cảnh, chẳng trách hắn có thể nói chuyện như vậy."
Dương Minh gật gật đầu:
"Có hai cách giải quyết: một là anh tìm người xử lý hắn, hai là em nghỉ việc đi, công việc này cũng không có gì hay để làm."
"Không cần đâu, hắn biết bối cảnh gia đình em nên cũng không dám quá đáng."
Hoàng Nhạc Nhạc lắc đầu:
"Em chẳng thèm để ý đến hắn. Em vẫn rất thích công việc hiện tại, vừa nhẹ nhàng. Thật ra, chủ yếu làm công việc này để giết thời gian, nếu không, không có việc gì làm, cả ngày em chỉ nghĩ đến anh. Anh thì lại không thể mỗi ngày đều ở cùng em."
"Haizz!"
Dương Minh thở dài, cảm thấy khá đau đầu. Dù Hoàng Nhạc Nhạc nói đúng, mình cũng không thể mỗi ngày đều ở bên cô ấy. Dù có chuyển đến sống cùng Trần Mộng Nghiên hay các nàng, thì mỗi ngày vẫn phải làm những việc không đổi, có công việc phải hoàn thành.
Không phải là Dương Minh không có ý muốn ẩn cư, thật ra, anh đang kiểm soát đảo X ở Bắc Phi, chuẩn bị cho cuộc sống sau này. Nhưng chuyện bên này còn chưa xong, dù có qua đảo X thì cũng chưa thể sống yên ổn.
Cũng không rõ đã đắc tội với ai. Hiện tại, không chỉ là ông trùm phía sau, chuyện tình của Hữu Trường Lão còn chưa xong, mà còn xuất hiện một "trung tâm" nào đó. Dù lần đầu đắc tội vì Hồ Điệp gia tộc, nhưng mình đã làm cẩn thận, hầu như không ai biết mình giết Jeter, chỉ có Hồ Điệp gia tộc và gia tộc Douglas biết. Nhưng họ có dám nói ra không?
Hiện tại, chuyện mình giết Kevin có khả năng được giữ kín tuyệt đối, không lộ chút nào. Chưa rõ "trung tâm" bên kia có nhắm vào mình hay không.
Thật sự cuộc sống của anh quá căng thẳng, đâu đâu cũng là địch nhân.
--------------------------
Đến lúc phục vụ đồ uống, trong khoang hạng nhất, người phụ trách lại là Trương Cung Bảo. Lúc này, khuôn mặt tức tối của hắn đã biến mất, thay vào đó là vẻ tươi cười, anh đẩy xe đồ uống lên xuống, bắt đầu phục vụ.
"Tiên sinh, xin hỏi ngài cần gì? Có nước lọc, nước chanh, nước khoáng, cà phê nóng, trà nóng."
Trương Cung Bảo hỏi một hành khách cách Dương Minh không xa.
Hành khách kia muốn một chai nước khoáng, sau đó các hành khách phía sau lần lượt yêu cầu. Một lát sau, xe đẩy đã đến phía sau Dương Minh.
"Phu nhân, xin hỏi bà cần gì?"
Trương Cung Bảo hỏi một hành khách sau lưng Dương Minh.
"Cà phê đi.""Hảo, xin chờ một chút!"
Trương Cung Bảo tươi cười đồng ý, vui như mở cờ trong bụng. Thật sự là trời giúp mình rồi! Hắc hắc, đang nghĩ cách làm sao đổ cà phê nóng lên người hắn, kết quả đã có hành khách phối hợp.
Trương Cung Bảo rót một ly cà phê nóng, tạo bộ dáng ân cần đưa cho nữ hành khách. Nhưng khi đang đưa ly, đột nhiên máy bay lắc lư, làm tay anh chợt tuột, ly cà phê bay tới sau lưng Dương Minh.
Lúc này, Dương Minh đã như có mắt sau gáy, đang sờ tóc của mình, liền vung tay hất ly cà phê ra ngoài, hướng về phía Trương Cung Bảo.
Trương Cung Bảo lên kế hoạch quấy rối Dương Minh trong chuyến bay bằng cách đổ cà phê nóng lên người anh. Trong lúc phục vụ đồ uống, Trương cố tình gây ra sự cố, nhưng Dương Minh nhanh chóng phản ứng và hất ly cà phê đi. Đồng thời, Dương Minh trao đổi với Hoàng Nhạc Nhạc về Trương Cung Bảo và nhận thấy tình cảm của cô với mình. Câu chuyện trở nên căng thẳng khi Dương Minh cảm nhận được mối nguy hiểm xung quanh.