Giữa không gian triển lãm nghệ thuật, không khí đặc quánh lại. Bạch Chân Chân, thiếu nữ thiên tài, vừa kết thúc màn diễn luyện chín bộ võ công. Nàng thất bại, nhưng trong lòng lại thở phào một hơi nhẹ nhõm. Phía xa, Luyện Thiên Cực, đối thủ luôn tự tin của nàng, chau mày trầm tư, cố gắng giải mã nguyên nhân thất bại, tìm kiếm mảnh ghép còn thiếu trong bức tranh võ học huyền ảo.
Không khí im lặng bị phá vỡ khi một bóng người mặc đồng phục bảo vệ bước lên. Đó là Trương Vũ. Cậu ta không vội vã ra đòn mà lại giơ điện thoại lên, bật một đoạn video vừa quay lén. Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Trương Vũ bắt đầu vụng về bắt chước từng động tác của Bạch Chân Chân trong video. Đứng trong đám đông, Triệu Thiên Hành chỉ cảm thấy da đầu tê dại, xấu hổ thay cho người bạn. Hắn không dám nhìn thẳng, chỉ mong Trương Vũ dừng lại trước khi biến mình thành trò cười.
Nhưng Trương Vũ không hề bận tâm. Cậu chỉ tập trung, nghiêm túc diễn luyện lại từng chiêu thức. Và rồi, khi động tác cuối cùng kết thúc, một sự biến đổi kinh thiên động địa đã xảy ra. Vô số cảm ngộ và kinh nghiệm võ học bỗng nhiên tuôn trào vào tâm trí cậu. Trương Vũ đột nhiên hiểu ra, thứ cốt lõi không phải là chiêu thức, mà là "ý niệm" võ đạo ẩn sau chúng. Sát ý, chiến ý, khí phách... Chín loại ý niệm hùng hồn trỗi dậy từ cơ thể cậu. Đồ hình Thiên Nhân Diễn Võ trên bức tranh bỗng nhiên rực sáng, hình người trên đó trở nên sống động, dường như đang chăm chú quan sát cậu.
Thế nhưng, ngay khi ý niệm võ đạo của Trương Vũ sắp ngưng tụ thành hình, tất cả đột ngột tan biến. Một dòng chữ hiện lên trên bức tranh: "Thiên phú phi thường, chỉ tiếc một nước cờ." Trương Vũ lại tỏ ra bình thản đến lạ. Cậu biết mình thất bại không phải vì ngộ tính, mà vì đạo tâm chưa đủ cấp độ.
Dù vậy, màn trình diễn của cậu đã hoàn toàn chinh phục Lý Tuyết Liên. Nàng nhìn Trương Vũ với ánh mắt thấu hiểu và tán thưởng, trong lòng đã quyết định thu nhận thiên tài ẩn giấu này cho phụ thân. Bạch Chân Chân thì băn khoăn, nửa ghen tị nửa lo lắng cho tương lai của người bạn thân. Nhưng cuộc gọi của Lý Tuyết Liên lại mang đến một kết quả không ai ngờ tới. Bên kia đầu dây, Chân nhân Tinh Hỏa cười lớn đầy vui vẻ. Ông đã tìm được một thiên tài thực sự khác, một quái thai mười lăm tuổi đã luyện thành Thiên Võ Luyện Tâm Quyết chỉ trong nửa giờ.
Trong phòng họp, Lý Tuyết Liên áy náy từ chối Trương Vũ, nhưng vẫn tặng cậu một vạn đồng cùng quyền sử dụng vĩnh viễn Thiên Võ Luyện Tâm Quyết như một lời khẳng định cho tài năng của cậu. Vừa bước ra, Trương Vũ đã bị Bạch Chân Chân túm lấy vai, gặng hỏi về bí mật thành công. "Mau nói, có phải mày đã hack game không?" Ngay sau đó, Tiền Thâm, học bá của trường, cũng tiến tới với vẻ mặt nghiêm trọng, chất vấn tại sao điểm thi của Trương Vũ lại thấp tệ trong khi tài năng võ đạo lại phi thường như vậy. Nhìn vẻ mặt cuồng tín của Tiền Thâm đối với hệ thống điểm số, Trương Vũ chợt nhận ra cậu và hắn sống trong hai thế giới quan hoàn toàn khác biệt.
Bạch Chân Chân kéo Trương Vũ sang một bên, ưỡn ngực giải thích về hệ thống hợp đồng của trường dành cho các học sinh ưu tú, điều mà cô đã đạt được từ lâu. Cuộc trò chuyện của họ bị cắt ngang bởi một thiếu nữ xinh xắn. "Chào bạn, bạn vừa rồi thật ngầu, có thể cho mình xin thông tin liên lạc không?" Trương Vũ mỉm cười đồng ý, nhưng khi nghe cô gái giới thiệu mình là Võ Thanh Thanh đến từ lớp trọng điểm của Học Viện Thánh Nữ, sắc mặt cậu lập tức cứng đờ. Cậu chợt nhận ra, thế giới Côn Hư này, nơi mà ngay cả việc làm quen cũng phải xét đến điểm số và thân phận, còn phức tạp hơn cậu tưởng rất nhiều.
(Hết phần 11)