"Con người có bao nhiêu cách để thể hiện sự mục ruỗng trong tâm hồn?" Lý Truy Viễn tự hỏi, trong khi tay vẫn đang bóc vỏ một viên kẹo cho cô bé A Ly ngồi đối diện.Phần 21
Trong căn nhà tĩnh lặng, chỉ có tiếng sột soạt của giấy gói quà vặt. Lý Truy Viễn và A Ly ngồi bên nhau, chia sẻ từng miếng bánh, từng viên kẹo. Cậu mở một chai Jianlibao đưa cho cô bé. A Ly ôm chặt chai nước bằng hai tay, tò mò nhìn, rồi bắt chước cậu, uống một ngụm lớn. Vị ngọt ga lan tỏa khiến đôi mắt cô bé sáng lên, một niềm vui thích hiếm hoi. Lý Truy Viễn và A Ly chia sẻ đồ ăn vặt.
A Ly thích thú uống Jianlibao.
"Mình chơi cờ đi?" Lý Truy Viễn đề nghị. A Ly lập tức lấy ra hộp cờ vây. Ván cờ diễn ra căng thẳng. Dù Lý Truy Viễn đã áp dụng những thuật toán mới lĩnh hội được, cậu vẫn thua trước lối chơi vững như bàn thạch của A Ly. Cô bé ngẩng đầu nhìn cậu, nụ cười rạng rỡ, trong trẻo. Thua cờ trước A Ly chưa bao giờ là một điều buồn bã.Lý Truy Viễn và A Ly tập trung chơi cờ vây.
A Ly rạng rỡ khi thắng cờ vây.
Bữa trưa hôm đó có thêm thành viên mới là Nhuận Sinh. Anh ta ngồi trong góc, bụng réo lên từng hồi như sấm rền. Trước mặt anh là bát cơm cắm một cây nhang lớn, chờ cháy hết mới được ăn. Lý Truy Viễn tò mò hỏi: "Anh Nhuận Sinh, sao anh không thử ăn trực tiếp?" Nhuận Sinh ngớ người, rồi như bừng tỉnh, liền rút cây nhang ra, cắn thử một miếng. Khuôn mặt anh giãn ra đầy khoái trá. Lý Truy Viễn lại gợi ý: "Anh có muốn thêm chút nước chấm không?" Dì Lưu liền mang ra một chén tương mặn. Nhuận Sinh chấm cây nhang vào tương, cắn một miếng rồi và vội miếng cơm, ăn ngon lành như sơn hào hải vị. Bụng Nhuận Sinh kêu réo vì đói.
Nhuận Sinh bất ngờ thử ăn nhang.
Nhuận Sinh ăn uống ngon lành với nước chấm.
Thấy cảnh đó, Lý Tam Giang cười lớn, rồi bắt đầu kể lể chiến tích trốn lính năm xưa của mình. Ông kể về những lần bị bắt đi lính rồi lại trốn thoát từ Đông Bắc vào đến tận quê nhà, giọng đầy tự hào. Giữa câu chuyện, Liễu Ngọc Mai, bà của A Ly, đột nhiên lên tiếng, giọng run run: "Tối nay có phim ‘Trinh Sát Vượt Sông’. A Ly phải đi xem." Đó là lần đầu tiên Lý Truy Viễn thấy bà mất bình tĩnh đến vậy.Lý Tam Giang kể chuyện chiến trường xưa.
Liễu Ngọc Mai kiên quyết A Ly đi xem phim.
Ăn xong, cả nhà chuẩn bị đến Thạch Cảng giải quyết "việc" cho nhà họ Ngưu. Nhuận Sinh hăng hái đẩy chiếc xe cút kít, chở cả Lý Tam Giang và Lý Truy Viễn. Nhuận Sinh đẩy xe chở Lý Tam Giang, Lý Truy Viễn.
Đến nhà Ngưu Phúc, Lý Tam Giang sửa sang lại quần áo, lau kỹ thanh kiếm gỗ đào, ra dáng một đạo sĩ cao tay. Lý Truy Viễn không thấy ông Ngưu Phúc đâu, tìm một hồi mới phát hiện ông đang nằm trong một góc kho củi tối tăm, hôi hám, trên một đống cỏ khô, thân hình gầy rộc, ánh mắt vô hồn. Một con mèo đen già xấu xí bước ra, nhìn Lý Truy Viễn. Cậu khẽ nói với nó: "Tĩnh lặng quá. Tối nay, ngươi hãy tạo thêm chút động tĩnh." Lý Tam Giang chuẩn bị vào nhà Ngưu Phúc.
Ngưu Phúc nằm trong kho củi.
Lý Truy Viễn nói chuyện với mèo đen.
Trong sân, Lý Tam Giang làm phép, còn cả gia đình Ngưu Phúc thì quỳ lạy thành kính. Ông nhận tiền, rồi phán rằng đã "chuyển" vận rủi sang cho nhà hai người em.Gia đình Ngưu Phúc quỳ lạy Lý Tam Giang.
Đến nhà Ngưu Thụy, họ bắt gặp một cảnh hỗn loạn. Ngưu Thụy và con trai đang vật lộn, đánh nhau túi bụi ngay giữa sân. Người nhà vừa thấy khách tới liền vội dừng lại, nặn ra nụ cười nịnh nọt, rồi lại khóc lóc cầu xin Lý Tam Giang giúp đỡ. Ngưu Thụy và con trai đánh nhau.
Gia đình Ngưu Thụy cầu xin Lý Tam Giang.
Nơi cuối cùng là nhà Ngưu Liên. Cảnh tượng còn kinh hoàng hơn. Ngưu Liên bị một sợi xích sắt lớn xích ngay cạnh chuồng heo. Chậu cơm của bà đặt sát máng ăn của lợn. Mấy đứa cháu nhỏ vừa chửi rủa, vừa lấy đá ném vào người bà. Con mèo đen lại xuất hiện, cọ vào chân Lý Truy Viễn. Cậu cúi xuống, dịu dàng vuốt ve nó. Mọi chuyện đang diễn ra đúng như cậu muốn.Ngưu Liên bị xích cạnh chuồng heo.
Ngưu Liên ăn cạnh máng heo.
Những người trẻ ném đá Ngưu Liên.
Lý Truy Viễn vuốt ve mèo đen.
Trên đường về, Nhuận Sinh ngây thơ tính toán tiền nong. Buổi tối, cả nhà kéo nhau ra bãi đất trống xem phim. Bà Liễu Ngọc Mai mặc một bộ sườn xám, trang điểm trang trọng, ngồi lặng lẽ, dáng vẻ thoát tục giữa đám đông ồn ào. Lý Truy Viễn và A Ly thì ngồi ở một góc xa, cùng nhau thổi bong bóng xà phòng. Cậu lấy ra một chiếc vòng tay màu đỏ, đeo vào cổ tay trắng ngần của A Ly, còn mình thì đeo chiếc màu xanh. Nhuận Sinh tính toán tiền cùng Lý Truy Viễn.
Chú Tần và Nhuận Sinh dọn chỗ xem phim.
Liễu Ngọc Mai duyên dáng xem phim.
Lý Truy Viễn và Tần Ly thổi bong bóng.
Lý Truy Viễn tặng vòng tay cho Tần Ly.
Cùng lúc đó, ở một nơi rất xa, trên một con thuyền giữa sông, chàng sinh viên Tiết Lượng Lượng cảm thấy bất an. Anh nhìn xuống mặt nước và giật mình khi thấy một bóng người lướt qua bên dưới. Tiết Lượng Lượng thấy bóng người dưới sông.
Trên chuyến xe buýt trở về, anh thiếp đi. Để rồi khi choàng tỉnh, Tiết Lượng Lượng kinh hoàng nhận ra mình đang ngồi trong chiếc xe ngập đến nửa người. Anh gào thét nhưng không ai nghe thấy. Bất chợt, một bóng người kỳ dị áp sát vào cửa sổ xe. Cửa kính vỡ tan, dòng nước cuốn phăng anh ra ngoài.Tiết Lượng Lượng tỉnh giấc trong xe buýt ngập nước.
Bóng người kỳ lạ xuất hiện ngoài cửa sổ xe buýt.
Tiết Lượng Lượng tỉnh lại trên bờ sông, trời đang đổ mưa như trút. Một người phụ nữ mặc váy xanh, cầm ô đen, đang đi thẳng về phía dòng nước. Anh vội chạy tới ngăn cản, nhưng một sức mạnh vô hình hất ngã anh rồi kéo tuột xuống sông. Người phụ nữ váy xanh che ô trong mưa lớn.
Tiết Lượng Lượng bị kéo xuống nước sông.
Dưới lòng sông sâu, anh không thể thở nhưng ý thức vẫn tỉnh táo một cách đáng sợ. Anh bị người phụ nữ đó kéo đi. Phía trước, một luồng sáng mờ ảo hiện ra. Càng đến gần, anh càng thấy rõ đó là ánh sáng từ những ngôi nhà cổ. Cuối cùng, ngay trước mắt anh, một cổng làng uy nghiêm, rêu phong hiện ra, hai bên treo lồng đèn đỏ trắng đan xen. Anh kinh hoàng đọc được ba chữ khắc trên đó… Bạch Gia Trấn.Cổng làng Bạch Gia Trấn dưới lòng sông.
(Hết phần 21)